July 4
Ky Niem ngay 19/6
Y Ngia Ngay Quan Luc 19/6
Thuyet Trinh Ngay Quan Luc.
Viet Tu KBC.: 4424 - 3435 - 4608
Ngay Quan Luc tai Arlington
Viet Ve ngay 19 thang 6
Quan Doi Quoc Gia........
Ngay Quan Luc tai Paris
Dai Nhac Hoi Cuu tro TPB va ....
Tho Goi Nguoi Linh Nhay Du VN...
Doan Van cua nguoi tu tran
TRANG THO 1
TRANG THO 3
TRANG THO 4
SINH HOAT KHAP NOI
MUC THOI SU
DOI BINH NGHIEP
ALBUM TX DONGTIEN
NGAY 30-4
TRANG CHINH

Đoản Văn Của Người Tử Trận

TÁC GIẢ: Trần Mộng Tú

Tràng AK-47
Khu oanh kích tự do
Bây giờ lần thứ mấy
Anh lỡ cuộc hẹn ḥ [1]

 

Em thân yêu

Hôm 20 tháng 2 vừa qua nước Nga đă chào mừng sinh nhật thứ 50 của khẩu AK-47. Khẩu AK là một trong những vơ khí chiến tranh nước Nga viện trợ cho Bắc Việt cũng như khẩu M-16 của nước Mỹ viện trợ cho miền Nam Việt Nam.

Khẩu AK-47 là một vũ khí cá nhân tuyệt vời. Nó tuyệt vời ở chỗ không bao giờ hóc đạn, chỉ cần lắp băng đạn cùng cỡ sản xuất ở bất cứ nơi nào trên thế giới, sử dụng vẫn dễ dàng, dù đánh rơi xuống nước, ngâm trong bùn rồi lôi ra, lắp đạn vào nó vẫn bắn chính xác. Và hay hơn nữa tuy là vũ khí cá nhân, nhẹ và gọn, nó lại có thể xử dụng như một khẩu liên thanh, nghĩa là nó bắn ra từng tràng đạn ngọt ngào không gián đoạn.

Khẩu AK-47 được 50 tuổi, anh tử trận được 28 năm, hơn nửa số tuổi của khẩu súng. Anh tử trận ở Kiên Giang trong một cuộc hành quân, đánh xáp lá cà, có M-16 của Mỹ và AK-47 của Nga tại xă Vĩnh Thanh Vân thuộc Tiểu Khu Rạch Giá. Trận đánh kéo dài trên hai tuần, và lúc đó anh chưa biết bao nhiêu người tử trận bằng M-16, và bao nhiêu người tử trận bằng AK-47 cùng với anh.

Năm 1947, ông Mikhail Kalasnikov vẽ kiểu khẩu súng mà ngày nay được cả thế giới ưa chuộng khi đó chỉ là một thượng sĩ khiêm nhường và mới 27 tuổi (năm nay đă là một ông cụ 77 tuổi) chắc ông đâu có thể biết được một ngày nào đó tràng AK-47 đă xuyên qua ngực một thanh niên cũng 27 tuổi, vừa cưới vợ được ba tháng, ở một nước cách xa nước Nga đến bao nhiêu ngàn dặm. Ông hồn nhiên nhận lănh những lời khen ngợi trong ngày kỷ niệm đánh dấu nửa thế kỷ dành cho cái mà ông gọi là "món quà cho tổ quốc của tôi" cũng như những người lính Bắc Việt hồn nhiên bắn ra những tràng đạn AK trong cuộc chiến "chống Mỹ cứu nước."

Em c̣n nhớ không, trận đánh vào tháng 7 năm 1969 đó, sau hai tuần nhà xác của bệnh viện tiểu khu không đủ chỗ cất xác. Xác của Sĩ quan th́ được đem vào bên trong, xác lính th́ nằm ngang nằm dọc ở lối đi, xếp cả ra sân, sát ra tận chân tường, bên dưới chân tường là ḍng sông, con nước trôi pha bùn đặc quánh. Xác lính được đắp vội vă bằng những chiếc poncho, ḷi ra một phần ống chân với những đôi giầy "saut" dính bùn và máu đă khô đặc.

Nhà xác Kiên Giang nằm cạnh bờ sông
Con nước đục lờ đờ pha sắc máu

 

Anh nằm ở phía trong thấy em và mẹ dắt nhau đi, cố tránh bước qua xác những người lính của anh, len lỏi vào bên trong t́m anh. Mà em có nh́n được mặt anh đâu. Mùi tử khí và nổi\ xúc động đă làm em ngất đi khi chưa vào đến cửa nhà xác. Anh biết sau này em cứ hỏi đi hỏi lại mẹ là, "Có đúng là anh ấy không hả mẹ, anh ấy đă chết thật hả mẹ?"

Anh đă chết thật rồi em ạ, em phải tập tin điều đó. Chiến tranh có thật và sự mất mát ngoài sức chịu đựng ảnh hưởng vào suốt cả đời sống em sau này là có thực. Anh đă chết cùng với bao nhiêu người bạn đồng đội và anh cũng biết rằng trong cánh rừng thuộc xă Vĩnh Thanh Vân nơi đang diễn ra cuộc chiến đó, những xác người lính Bắc Việt cũng nằm gối lên nhau, cùng chia nhau những mảnh đạn bắn ra từ khẩu M-16. Người Việt Nam chết bằng cả hai thứ vũ khí được viện trợ, của Nga và Mỹ.

Ông Kalashnikov nói rằng ông muốn vũ khí ở trong tay một quân đội có trách nhiệm. Ông bác bỏ những cáo buộc cho rằng ông phải chịu trách nhiệm về cái chết của không biết bao nhiêu người trên khắp thế giới v́ sự sáng chế của ông.

Là một người lính, anh hiểu. Một quân đội có trách nhiệm là một quân đội gửi lính ra mặt trận để ǵn giữ đất đai. Người lính miền Nam đă đi làm cái nhiệm vụ đó và người lính miền Bắc cũng được gửi ra dưới cái tựa đề chống Mỹ, đuổi Mỹ ra khỏi lănh thổ Việt Nam. Và cuộc nội chiến đó đă kéo dài hơn 20 năm. Các viên chức Nga cho hay đă có khoảng 70 triệu khẩu Kalashnikov đủ loại được sáng chế từ năm 1947 và được dùng làm vũ khí cá nhân chính cho quân đội của 55 quốc gia trên thế giới. Và khẩu AK sẽ tiếp tục đứng hàng đầu cho ít nhất đến năm 2025.
 

view12.jpg

Bây giờ anh đă chết, ở thế giới xa xăm này anh có thể nói cho em biết con số chính xác, có bao nhiêu khẩu AK được đem vào Việt Nam và có bao nhiêu người lính Việt Nam đă chết dưới tràng đạn AK-47. Nhưng thôi, em chẳng nên biết làm ǵ những con số nghiệt ngă đó.

Năm 2025 lúc đó tuổi em cũng sẽ ngang với tuổi của Kalashnikov bây giờ, anh mong ước cho em có một bài thơ được kỷ niệm sinh nhật thứ 50, bài thơ không bắn ra một viên đạn nhỏ nào cả, không nhân danh một cuộc chiến nào và có thể nó cũng có cái tựa được viết tắt bằng chữ và số như AK-47. Em có thể đặt cho bài thơ là TY-25 (Thướng Yêu 2025) hay HB-25 hoặc TN-25 (Ḥa B́nh hoặc T́nh Người). Em sẽ không phải bác bỏ những lời buộc tội vào tác phẩm của em v́ bài thơ đó không tung ra những mảnh nhọn để bắn tan lồng ngực của một ai.

Em thân yêu, mặc dù khẩu AK-47 c̣n được trọng vọng cho đến năm 2025, nhưng xin em an ḷng, nó không c̣n thể nào đến gần anh và làm cho anh chết thêm một lần nữa. Những vỏ đạn và đầu đạn sót lại trên mặt trận th́ giờ đây đang được thâu lượm, rửa đi những vết máu c̣n dính trên đó, tái chế thành những vật dụng hàng ngày cho người dân Việt sống sót sau cuộc chiến xử dụng.

Em hăy sống b́nh an, thôi lo sợ và đừng hay khóc như ngày chúng ta mới yêu nhau. Chiến tranh đă thực sự tàn lụi như em hằng mong ước. Chỉ đau đớn một điều là giờ đây chúng ta đă vĩnh viễn xa nhau.

 

Trần Mộng Tú
Tháng 3/1997

(Bài doĐT/Nguyễn hồng Nhung chuyển)